Lòng trĩu nặng, vợ nhỏ rất không thoải mái, không muốn bị Alpha ôm, có chút giãy dụa.
Alpha không kiên nhẫn mà vỗ vỗ cậu: “Yên nào.”
Vợ nhỏ sức lực không lớn bằng anh, chỉ có thể bị anh ôm chặt trong lòng, giống như một con vật nhỏ đáng thương.
Đại minh tinh liếc Alpha cười: “Anh rất yêu vợ nha.”
Alpha không có trả lời, anh nhìn kỹ, phát hiện học trưởng đứng cách đó không xa.
Học trưởng nhìn Alpha ôm vợ nhỏ trong lòng mà thị uy có chút nói không nên lời. Rõ ràng là già hơn vợ nhỏ rất nhiều, sao cái A này lại có thể còn trẻ con hơn cả vợ mình chứ.
Hắn cũng phớt lờ Alpha khiêu khích, vẫn ân cần tạm biệt vợ nhỏ.
Vợ nhỏ nghe thấy tiếng nói, cái đầu nhỏ thò ra khỏi lòng Alpha, hướng về phía phát ra âm thanh vẫn chưa kịp nói gì thì lại bị Alpha ấn đầu trở về, lại còn dùng áo che kín đầu cậu.
Vợ nhỏ: “…”
Học trưởng: “…”
Đại minh tinh tiếp tục nở nụ cười: “…”
Học trưởng lắc đầu, lên xe rồi đi thẳng.
Ánh mắt của đại minh tinh hơi lóe lên: “Bà xã của anh và người đàn ông đó có quan hệ rất tốt.”
Alpha khịt mũi, phớt lờ anh ta và lên xe với vợ yêu bé bỏng của mình.
Đại minh tinh đứng ở nơi đó, nhìn về hướng học trưởng rời đi, sờ sờ cằm, trầm tư.
Ở trên xe, vợ nhỏ nói một cách chán nản: “Không có ai khác đang nhìn, buông em ra.”
Alpha không vui: “Em cho rằng tôi là làm cho người khác nhìn sao?”
Vợ nhỏ nhìn anh ta một cách rụt rè, đôi mắt đen trắng của cậu nói phải, nhưng cậu không dám nói ra.
Alpha bực bội một hồi, nhìn thấy bộ dạng đáng thương của cậu, ôm cằm cậu muốn hôn lên, muốn dỗ dành cậu, nói cho cậu biết nỗi lòng của mình bằng hành động thiết thực.
Chưa kịp hôn đã bị một bàn tay trắng nõn và mảnh mai chặn lại.
Alpha cụp mi, nhìn bàn tay bạch ngọc trước mặt, muốn cắn một miếng.
Sau đó anh nghe thấy tiếng vợ nhỏ thì thầm: “Bẩn …”
Alpha: “……”
Alpha rất tức giận: “Anh trong sạch mà!”
Vợ nhỏ chậm rãi không dấu vết dời tay lên eo, cẩn thận xoa bụng mình, nghĩ rằng anh vậy mà đã hứa đến nhà đại minh tinh ngay trước mặt cậu.
Thực sự là “rất trong sạch”.